Người trẻ tuổi nói với Trầm Thiên Ảnh, “Chu tiên sinh, phu nhân bảo tôi tới tìm cậu về.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh có chút không nhịn được, “Những gì cần nói tôi đều đã nói cả rồi, anh về nói cho bọn họ, tôi và nhà Chu không còn quan hệ gì nữa.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Người trẻ tuổi, “Chu tiên sinh, cậu đừng nói như vậy. Suy cho cùng cậu là con độc nhất của Chu lão tiên sinh, hôm qua ông ấy trúng gió phải vào bệnh viện, giờ thậm chí còn không nói được. Phu nhân không làm được gì, chỉ có thể khóc, hôm nay biết cậu muốn đi, suýt nữa bà ấy đã ngất xỉu. Bà bảo tôi nhất định phải khuyên cậu về, hai cha con không thể một đêm trở thành kẻ thù được.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh trầm mặc một chút, lắc đầu, “Anh chuyển lời cho bọn họ giúp tôi, xin lỗi, tôi không phải là con trai của họ.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Người trẻ tuổi vội kêu lên, “Chu tiên sinh —-”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh kéo Lộ Tiểu Vũ định đi, tay lại bị kéo lại không đi được.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
“Sao vậy?” Anh cúi đầu hỏi Lộ Tiểu Vũ.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ nhìn người trẻ tuổi, kéo Trầm Thiên Ảnh ra một góc, “Vẫn là trở về xem sao đi, hai ông bà đáng thương quá.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh nói, “Bọn họ gây phiền phức cho em cũng không sao?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ khẽ nói, “Em thấy bình thường thôi. Nhưng Chu Minh Thiêm thực sự là con trai duy nhất của ông Chu, sao có thể mặc kệ ông ấy được, em không đành lòng…”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh thở dài, “Lại vậy rồi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ, “Anh đi xem sao đi, ít nhất cũng phải tới xem một lần.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh hỏi, “Không đi chơi nữa?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ biết Trầm Thiên Ảnh mềm lòng, nói, “Bọn mình đi chơi lúc nào chẳng được, vé máy bay cũng có thể thay đổi. Anh, về đi thôi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh xoa đầu cậu,” Vậy được rồi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Hai người theo người trẻ tuổi đến bệnh viện, Lộ Tiểu Vũ tránh ở bên ngoài phòng bệnh không chịu vào, “Em ở đây chờ anh.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh dùng sức nắm tay cậu không buông, kéo cậu vào cùng.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Ông cụ Chu nằm trên giường bệnh, hai mắt mở to, trừng Trầm Thiên Ảnh một lúc lâu, cuối cùng chầm chậm chuyển mắt.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Cụ bà mắt đẫm lệ kéo tay Trầm Thiên Ảnh, “Về là tốt rồi, về là tốt rồi. Đừng giận ba con nữa, sau này con muốn yêu kiểu gì cũng đều nghe theo con được không?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh đặt tay lên vai Lộ Tiểu Vũ, để cậu đứng trước mình, “Tôi về xem sao.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Cụ bà đứng trước giường bệnh, cúi người nói bên tai ông, “Con trai về thăm ông, ông nhiều tuổi rồi, đừng giận quá nữa, sau này có gì từ từ nói.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Tầm mắt ông chuyển xuống, nhìn Trầm Thiên Ảnh và Lộ Tiểu Vũ, gian nan mở miệng.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Cụ bà tiến sát lại nghe, vừa nghẹn ngào vừa gật đầu, cuối cùng bà nở nụ cười, ngẩng đầu nói với Trầm Thiên Ảnh, “Ba con nói, sau này mặc kệ con, muốn yêu thế nào thì yêu thế đấy.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh thầm thở dài, “Ông cứ nghỉ ngơi dưỡng bệnh, tạm thời tôi sẽ không đi, có việc thì liên lạc với tôi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
“Chu lão tiên sinh,” Lộ Tiểu Vũ đột nhiên nhỏ giọng nói một câu, “Nghỉ ngơi cho tốt.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Ông cụ nhắm mắt, không tức giận cũng không buồn phản ứng cậu.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Ông cụ không hết hy vọng, vẫn luôn mong chờ con trai mình sẽ có một ngày tỉnh ngộ.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Nhưng xem ra, ngày đó sẽ không đến. Lộ Tiểu Vũ là em trai bảo bối của Trầm Thiên Ảnh, không phải vì họ có cùng chung dòng máu, mà là do mối liên hệ gần gũi sâu thẳm giữa hai linh hồn.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Cho nên hai, ba năm sau, tới khi ông Chu bệnh tật qua đời, ông vẫn không thể thấy cảnh Trầm Thiên Ảnh chia tay Lộ Tiểu Vũ, kết hôn sinh con.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ vào làm ở công ty nhỏ của bạn học cũ, không giàu có cũng không chết đói, công việc đơn giản nhẹ nhàng. Trầm Thiên Ảnh rất hài lòng, ngày ngày lái xe đưa đón cậu đi làm.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Hôm đó là tết Nguyên đán, ngày đầu tiên của năm mới.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh và Lộ Tiểu Vũ tới sân bay, hoàn thành chuyến du lịch năm ấy còn chưa đi được. A Quyển đã là một chú chó to bự, nằm ở nhà cùng bà Chu ngủ gà ngủ gật.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Bên ngoài tuyết rơi lất phất, cửa xe phủ hơi nước mờ mờ. Lộ Tiểu Vũ lấy tay lau lau, nhìn ra ngoài. Khi đi qua rạp chiếu phim, cậu thấy một poster quảng cáo bộ phim mới rất lớn.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn khuôn mặt nam diễn viên trên poster, kéo ống tay áo Trầm Thiên Ảnh, “Ủa? Kia không phải là —- là Tử Phàm sao?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh nhích lại gần, liếc mắt một cái lại lười biếng quay đi, “Ừ.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ kỳ quái tại sao anh không kinh ngạc chút nào, “Anh ấy đóng phim đó! Là nam chính sao?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh ngáp một cái, sáng dậy sớm, giờ anh bắt đầu buồn ngủ díp cả mắt, “Đúng, nam chính. Công ty anh đầu tư, anh đề cử cậu ta, có vấn đề gì nữa không?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ hai tay bắt lấy cánh tay Trầm Thiên Ảnh, “Sao anh không nói với em?”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trầm Thiên Ảnh một tay kéo cậu vào lòng, “Anh không nói cho ai cả, chính cậu ta cũng không biết, hãy cứ để cậu ta nghĩ mình được đạo diễn phát hiện. Em đừng nói nữa, để anh ôm ngủ đi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Lộ Tiểu Vũ sửng sốt một lúc mới bình tĩnh lại, cầm tay Trầm Thiên Ảnh, dụi má vào ngực anh, hít hà mùi hương và độ ấm quen thuộc.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Trong nhà Chu, tivi đang chiếu chương trình ca nhạc rộn ràng đón chào năm mới. Bà Chu đeo kính lão xem tivi, A Quyến nằm bên chân bà, yên tĩnh nằm sấp một lúc lâu, bỗng nó đứng dậy, lắc lắc lông bước ra ngoài.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Bà Chu kéo mắt kính nhìn nó, “A Quyển.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
A Quyển dừng lại, quay đầu nhìn bà.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Bà hỏi, “Đi đâu vậy? Quay về đi.”
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
A Quyển im lặng đứng một lúc, rồi lại chậm rãi đi về phía trước.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Bà cụ không để ý tới nó, lại ngẩng đầu chuyên tâm xem tivi.
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
A Quyển hắt hơi, ưỡn người dùng hai chân trước đẩy cửa phòng, bước ra sân phủ đầy tuyết trắng, lưu lại một dãy dấu chân thật dài….
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
================================
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
Thế là hoàn truyện rồi, sau cái chương này mình có 2 điều muốn nói :
+ Thú thực là mình không hiểu chi tiết cuối của bà Chu với A Quyển, bạn nào biết thông não cho mình phát không bứt rứt quá hu hu hu.
+ Truyện còn 1 phiên ngoại về Đoạn Hà và Thư Minh Viễn (Công thụ chuẩn như mọi người đã đoán đó), cơ mà chuyện của 2 người không hợp gu mình lắm (đã thế nó còn dài thiệt là dài nữa chớ QAQ), nên mình xin phép bỏ qua phần đó, bạn nào thích có thể tìm đọc hoặc tiếp tục edit nghen ~
* (Posted in 0406theyoosupark.wordpress.com) *
ban đầu tui nghĩ A Quyển có người nhập vào, nhưng đọc câu nói của bạn lại thấy hình như người đó là ông Chu =))) tội ông =)))
Lúc đầu mềnh có suy đoán táo bạo là anh Chu Minh Thiêm xịn quay về báo hiếu bà Chu, cơ mà không biết phải không =..=
tui lại thấy nó có vẻ chảnh chảnh :v nên đoán là ông Chu :v
Tui cũng théc méc cái chi tiết cuối cùng nha ???? nhưng théc méc thfi théc méc vẫn chúc mừng chủ nhà đã lấp thêm một hố ^^ ❤ ❤ ❤
Lấp hố này ta lại đi đào hố khác ~ Cảm ơn mèo tuy lười cơ mà vẫn chăm chỉ ủng hộ tui nghen ~
^^ tờ lười cái gì thì lười chứ chăm đọc lắm, cứ có chương mới là tớ hết lười à ^^
Mình buồn :(( mình yêu cái cặp dở hơi này :(( không muốn hết, Tiểu Vũ rất ngoan, chỉ muốn cưng em ấy vài chục chương nữa :((
Truyện có nhiều đoạn khá nặng lòng, như đoạn cuối chẳng hạn. Mình nghĩ là Chu Minh Thiêm, rồi lại thấy thời gian không khớp cho lắm, nhưng lại cũng không nghĩ là ông Chu, dù sao, cũng là một sinh mệnh con người, hơi creepy đó.
Không nói rõ, nhưng có lẽ Đoạn Hà với Thư ‘tiểu tam’ happy forever after nhỉ? Muốn đọc về cặp í quá huhu.
Tử Phàm nữa, yêu được anh PD trẻ tuổi đẹp zai nào đó là perfect 😉 mình quả nhiên có cái bản năng ghép đôi cả thiên hạ =))
Cảm ơn Táo ❤ chờ một PJ khác thật đáng yêu nữa từ bạn.
Yêu cả cái cmt vs người cmt quá đi à ~ Mình muốn viết cái gì dài dài cho xứng đáng với cái cmt tâm huyết này của bạn quá cơ mà bị tịt văn, chỉ biết cảm ơn bạn nhiều thiệt nhiều thôi =3=
Chúc mừng chủ nhà lại hoàn thêm 1 bộ. Mong sẽ có thêm 1 bộ xuyên qua hoặc trọng sinh do nàng edit. ≧﹏≦
Mình vẫn chưa thấy bộ xuyên ko hay trọng sinh nào ưng lắm, bạn có thì đề cử cho mình vs nhá ~
Hay lắm o(≧Д≦)o cám ơn chủ nhà đã edit truyện ♥
Thành kíu bạn nhiều ~
Chúc mừng chủ nhà lấp hố thành công. Cái phiên ngoại của cặp kia tên là gì vậy bạn? mình tìm không được. Cảm ơn bạn nha
Cảm ơn nhiều nhiều ^_^, phần ngoại truyện ở dưới phần chính văn, bạn cứ tìm bản raw hay bản qt truyện Khuyển huynh rồi kéo xuống dưới cùng là thấy.
Truyện hay ghê. Tks chủ nhà đã edit nhiều ạk
Cơ mà đoạn cuối mjk k hiểu lắm. Sao cún bự lại bỏ đi…??
Hoàn rồi. Thanks chủ nhà đã làm truyện. Đoạn cuối thì nó cứ sao sao đó, nghĩ lại là sinh mệnh người nào đó nhưng dễ không phải là ông Chu hay bạn Thiểm gì gì đó đâu, thấy không giống lắm. Một lần nữa thanks chủ nhà đã làm truyện
Cảm ơn bạn đã ủng hộ =3=
Xin chào chủ nhà
Sau nửa ngày đọc hết truyện, mình rất cảm ơn bạn đã edit :”>~
Theo mình nghĩ đoạn cuối là Ô Chu nếu có nhập và AQ cũng sẽ ở bên bà Chu chứ đúng không? Còn Chu thiếu thì chắc không rồi. Có thể là nó đi đón 2 người kia lắm á =))~
Dù sao cũng là suy nghĩ riêng của mình.
Thân~
Ờ ha bạn nói cũng có lý, mềnh cứ vô thức nghĩ theo hướng gì đó rất creepy ;A;
đoạn cuối hại não quá ❤ dù 2 nhân vật chính đã viên mãn rồi nhưng đọc tới đoạn A Quyển bỏ đi lại thấy nặng nặng trong lòng 😥 chắc do mình yêu chó quá 😥
cảm ơn bạn đã edit bộ này. đọc một lèo từ tối hôm qua đến trưa hôm nay. truyện ngắn nhưng dễ thương, ko nhiều ngược, edit cũng rất mượt mà nữa ^^
Cảm ơn bạn nhiều nhé ^-^y
Chắc ông Chu sau khi qua đời vẫn hy vọng con mình thẳng trở lại, tâm nguyện quá lớn k đi đầu thai được, ngày ngày quanh quẩn nhìn đôi trẻ tung tăng. Sau đó vì quá nản nên nhập vô bé A Quyển để thử đi đàm phán. Hoặc cũng có thể là con A Hoàng.
Truyện hoàn… Cảm ơn chủ nhà nhiều.. Lúc đầu nghĩ là anh chu chân chính nhập vào a quyển, sau lại thấy có bạn bảo là a hoàng @@ hack não lắm cơ..
Chủ nhà edit mượt wá, truyện nhẹ nhàng, dễ thương mà ngắn quá ak, mún đọc nữa cơ (lăn lộn), pé thụ cưng wá, ước j tui cũng có 1 pé như vậy
Cảm ơn bạn đã khen nhóe =3= mấy bé cưng cưng chỉ toàn của mấy anh cao to đẹp zai thôi, mình làm gì tới lượt hu hu
hehe, đọc một lèo hết truyện luôn, truyện manh quá nhiều :”>
mình cực thích bé Vũ, bé quả nhiên là nhân thê … cực kì dịu dàng và ôn nhu, luôn nghĩ cho anh trai trước tiên. Nhất ảnh Ảnh rồi nhé =)))))
ngoài ra mình rất thích Thư Minh Viễn, nếu anh nói sớm hơn thì k chừng đã rước được người đẹp rồi. Tiếc là hai người k duyên phận
thích cách ứng xử của Thư Minh Viễn và cả Trầm Thiên Ảnh, Thư Minh Viễn khi biết chuyện bé Vũ quen Trầm Thiên Ảnh nhưng Thư Minh Viễn k ghét bỏ, k nổi giận, vẫn âm thầm bên cạnh mà ủng hộ bé Vũ, cảm giác Thư Minh Viễn là chỗ dựa bình yên về tình thần cho bé Vũ. Còn Trầm Thiên Ảnh, dù biết Thư Minh Viễn rất thích bé Vũ nhưng k ghen, k làm khó dễ bé Vũ cũng như Thư Minh Viễn, thậm chí còn cảm thấy biết ơn Minh Viễn đã thay anh chăm sóc bé Vũ. Ứng xử hai người rất tốt, và thích cả hai anh này ❤
Cảm ơn bạn đã edit bộ này, rất hay ^^ ❤
Cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện ~ Thì ra có nhiều bạn thích bé Vũ hơn mình tưởng nữa (❁´▽`❁)*✲゚*
bé dễ thương mà, sao k yêu cho được :”>
Truyện hay lắm bạn nhé👍👍👍👍
cảm ơn bạn đã edit
Tui chỉ một con người lạc lối từ thằng nhỏ ngốc sang đây, rất thích những câu chuyện chủ nhà edit và cả văn phong ấm áp , hài hước nữa, hóng nhiều chuyện khác nữa, mãi ủng hộ chủ nhà 😘😘
Huhuhu tự dưng lại lừa được một bạn nào cute về nhà mình thế này =3=